Saturday, October 21, 2017

MỘT THOÁNG MƠ NGƯỜI


- Trần Thiên Lang

Biển lạnh buốt trong hoàng hôn rơi lạc
Nét tà dâm lấn át cả trùng khơi
Sóng từng cơn nối tiếp tự chân trời
Âm ba réo chiêu hồn về thủy phủ

Biệt nhân thế cõi lòng lang dạ thú
Ta rút sâu vào giấc ngủ mỹ nhân
Buông cần câu sờ soạng tấm lưng trần
Theo khói sóng bóng ma dần lao tới 

Người cứng ngắc thần hồn đang bối rối
Mắt mỹ nhân bỗng rực chói lân quang
Giữa hoàng hôn vẻ quỷ mị điêu tàn
Làn môi điếm lẩn nhanh vào huyễn mộng

Dù thực tại hay trong vùng ảo mộng
Ta vẫn mơ vòng tay ngọc em xưa
Trên chòi canh gió lộng khó ngăn ngừa
Từng hơi thở ai đưa vào phế quản

Người xưa hỡi ta mơ người một thoáng...